Monday, March 4, 2013

Tết Việt - thay đổi một định nghĩa

dao tao seo hcm,Internet marketing online

Tết của tôi bắt đầu từ 22 âm lịch bằng một bữa tất niên rất “liên hợp Quốc”: 7 khách mời với 6 quốc tịch. Âu, Á, Phi, Mỹ, xem như gần đủ đại diện quốc tế cùng thưởng thức Tết Việt Nam rồi. (Hồng Nhung, Phần Lan).

Khi gió heo may ngúng ngoảy dạo khắp phố xá tấp nập, khi những chuyến ghe thương hồ chở mùa xuân về trên mọi nẻo đường Việt Nam thì nơi tôi ở mùa đông vẫn ngự trị. Rovaniemi - quê hương của ông già Noel, thủ phủ của Lapland, vùng đất cực bắc Phần Lan, lạnh -20 độ, tuyết trắng xóa, cây cối khô đen không còn dấu hiệu của sự sống, nói gì đến mùa xuân.

Nhìn cảnh ấy mà nhớ nhà, tủi muốn khóc. Lần trước nhất ăn Tết tha phương, đúng nghĩa “xa nhà vạn dặm”, xung quanh chẳng có gì ngoài màu trắng mịt mùng của tuyết. Coi như năm nay không có Tết rồi!

Nhưng chừng như cảm giác rộn rã nôn nao Tết trong tôi đã được lập trình từ lâu và trở nên một phần của đồng hồ sinh vật học. Một tuần trước Tết, tôi quyết định mình phải được ăn Tết “hoành tráng” hết mức có thể.

Không có hoa thì học người xưa tự nhủ "Năm trước ở phương Nam, thấy mai trắng như tuyết/ Năm nay ở phương Bắc, thấy tuyết trắng như mai" (ý thơ Trương Thuyết, đời Đường). Dù hoa mai ở quê tôi vàng rực, nhưng hề gì, xem như năm nay đổi món thưởng ngoạn, mai chiếu thủy trắng nuột đất trời, càng thích thú chứ sao.

Xem “gia tài” Tết của mình có những gì nào. Cũng sung túc chán. Này là đủ loại bánh tráng ngọt, bánh tráng nhúng, bánh tráng giò lụa, mứt gừng, mứt bí, mứt me, mứt chùm ruột… mẹ đã tẩn mẩn gửi sang từ tháng trước. Mẹ còn hặm hụi phơi khô ngò gai, rau om, bù ngót, cải thìa để con được nhắm nháp hương vị quê nhà trong từng giọt canh ngọt. Tôi nâng niu từng lá rau, thấy trong dáng vẻ choắt đen đúa ấy là kết tinh của tình mẹ mênh mông, hương bếp Việt và cả cái nắng chói chang xứ nhiệt đới.

No comments:

Post a Comment